Năm mới sắp tới, nghỉ tay chém vịt một bữa cho tụi nó nhờ. (Nhắn riêng với em trai tui: khi post bài em phải đánh tiếng VN có dấu thì anh mới cho đăng lên. Hong có dấu là anh xoá liền à.)
Xin cám ơn bà con vô coi cái blog của tui và đã đóng góp thêm nhiều vần thơ tuyệt tác. Chúc bà con năm tới sẽ khá hơn năm nay.
Ai có tin nóng hổi về DH2010 xin ghé vô kể tui nghe chơi lấy hứng viết bài cho năm mới.
Thursday, December 31, 2009
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
This comment has been removed by a blog administrator.
ReplyDeleteNha Trang đất rộng người đông lắm
ReplyDeleteViệc rất nhiều không mắm nào làm
Ngồi không mở miệng càm ràm
Việc này hổng tốt, việc kia hổng thành
Là con người chứ đâu phải thánh
Có giỏi thì ra gánh việc đi
Không làm chả biết khỉ gì
Suốt ngày chỉ biết khinh khi chê người
NHẬT KÝ MỘT CHIẾC BÈ
ReplyDeleteEm là một chiếc bè nho nhỏ trên biển Nha Trang, em vui và tự hào khi thấy anh em xe đạp tụ họp về Nha Trang, sóng biển dường như cũng vui cùng em. Và em càng vui hơn, khi thật tình cờ em lại may mắn đón một nhóm VIP trên thân thể em. Ôi thật sung sướng làm sao.
Cảm giác lâng lâng, cảm giác đê mê dần dần lan tỏa khắp người em, khi thân thể em đón nhận…từng bước chân của những chàng VIP ấy. Ôi… Ôi… chỉ còn tý tẹo nữa thôi là em sẽ đến “đỉnh” thiên đường, Ôi, Ôi, nhưng tại sao nó không đến được nhỉ! Ôi, nhận ra rồi, một VIP kiến thức đầy mình nhưng hình như càng lớn càng lú lẩn, nên nói nhiều điều ngớ ngẩn, một VIP đi đại hội nhưng không bao giờ đăng ký nên bây giờ được các bác chủ nhà thân thương mời viếng thân thể em, và vài bác chủ nhà, giờ này sao lại ở đến thăm em đột xuất thế (Nha trang hình như không phải là quê hương của của mấy bác này). Ôi cảm giác buồn buồn xâm chiếm thân thể em làm mất đi cái cảm giác lên đỉnh. Buồn quá.
Em là chiếc bè nho nhỏ trên biển Nha Trang, em ít học nên viết cũng không tốt lắm, bỏ nổi buồn xuống biển cho trôi đi. Ôi, ước gì em bị chìm cho vài VIP trôi đi vì tội không làm em lên “đỉnh”.
PS: Em có mấy đứa bạn ở Nha Trang, tụi nó cũng đang viết nhật ký, nhưng vì ít học nên viết hơi chậm, có con nhỏ bạn em tên là số áo, nó nói viết gần xong rồi, hy vọng sớm đọc được nhật ký của nó. À khi viết tới đây, cũng vừa nhận được nhật ký của con… cọp mãnh! Vui.